Mẹ đã suýt mất con … chỉ vì tính khí thích ngông… của mẹ
Khi mẹ mang Bầu con được 4 tháng, mẹ đột nhiên cảm thấy bị tù túng và thích được đi đâu đó để thư giãn và thay đổi không khí. Và nơi đó không đâu xa xôi là Vũng Tàu. Dù mang thai con, mẹ vẫn luôn thích được đi ra biển để tung hoành một trận. Ấy điều đó có vẻ bình thường. Nhưng, cái ngốc nghếch của mẹ là cứ nằng nặc đòi bố con đi bằng xe máy để hưởng thụ cảm giác phiêu du như khi còn con gái. Nghĩ đến viễn cảnh đi phượt lúc trước, mẹ cảm thấy hào hứng. Mẹ nghĩ nếu mang thai mà được đi phượt như thế thì còn sung sướng nào bằng, vì như thế thật “oách”.
Bố con sau khi đắn đo và chiến đấu kịch liệt với mẹ cũng đành chìu lòng. Vì bố là một người đàn ông rất cẩn thận khi chạy xe nên cả mẹ và bố đều không hình dung được rằng sẽ có ngày cả hai gặp phải tình cảnh trớ trêu.
Hôm đó, mẹ thật sự rất vui và phấn khởi. Mẹ mặc chiếc đầm mà mẹ yêu thích và vì con đã to hơn nhiều nên mẹ thường ngồi một bên. Mẹ ôm bố kể lể đủ chuyện trên trời dưới đất trong khí trời mát dịu của sáng sớm. Cả bố và mẹ đều vui lắm con ạ.
Bố mẹ đi gần đến Bà Rịa thì bỗng dưng xe trượt bánh và bố con mất tay lái. Chiếc xe đổ nhào và … theo tư thế, bố lấy người đỡ cho mẹ. Như một phản xạ tư nhiên khi té xuống, tay mẹ vội ôm bụng và lao người theo xe đổ. Ngay khi tỉnh táo, mẹ quên cả đau cứ hốt hoảng xem có chảy máu ở vùng kín không… Bố cũng hốt hoảng vội đỡ mẹ dậy. Lúc ấy, mẹ chỉ sợ mất con. Thật sự trong khoảng thời gian trước đó khi nghe tin mẹ có con, mẹ chưa cảm nhận được sự hiện diện của tình yêu giành cho con. Mẹ chỉ thấy mệt mỏi khi bụng ngày càng to và ốm nghén liên tục. Chỉ đến khi đó, mẹ mới biết mẹ cần con hơn bao giờ hết. Mẹ không hiểu tình mẫu tử là gì, chỉ biết nếu mẹ mất con, chắc là, mẹ đau đớn lắm! Cũng may, con yêu hoàn toàn khỏe mạnh. Chỉ có bố là bị nặng nhất mặt, tay, chân đều trầy trụa. Còn mẹ thì chỉ bị trầy ở đầu gối thôi! Mẹ cảm thấy hạnh phúc lắm, kể từ đó, mẹ luôn biết giữ mình và cẩn thận hơn ngay cả khi đi đứng. Vì mẹ hiểu “Con quan trọng với mẹ hơn bất cứ điều gì”. Và mẹ cần con hơn bao giờ hết!
Giờ con đã được 35 tuần rồi! Mẹ đang hồi hộp mong ngóng ngày con trai chào đời!
Trích thư của mẹ Lâm Ngân Hà – Mã 003
Nhật ký 05-03 của mẹ nick meyeubekung
Bài viết liên quan
- 04-07-2017
- |
- 11:02 AM
- 27-11-2013
- |
- 5:22 PM
- 01-03-2014
- |
- 11:08 AM