Hồi ức bố Linh ngày 23 tháng 02 năm 2011
Hồi ức bố Linh ngày 23 tháng 02 năm 2011 – Trước ngày cu Boy chào đời 1 ngày!!
Buổi sáng bố dậy sửa soạn chuẩn bị đi làm. Mẹ còn hơi mệt nói với bố rằng chắc hôm nay con sẽ ra đời. Bố cười cười bảo chưa đến ngày 01 tháng 03 năm 2011 mà. Rồi bố đi làm.
Đến khoảng gần trưa, mẹ ra mề tay nên bà ngoại gọi điện cho bố bảo mẹ phải vào viện rồi. Thế là bố tức tốc chạy sang Bênh viên Đa Khoa Đà Năng. Bố mệt lắm nhưng không mệt bằng mẹ của con. Mẹ “vác” con cứ đi tới đi lui. Lúc thì khám cái này cái kia, lúc thì làm thủ tục này thủ tục nọ. Nhưng mẹ vẫn chưa đau bụng, bác sĩ yêu câù mẹ phải năm ở phòng chờ sinh . 04h sáng hôm sau mẹ vỡ ối nên được đưa vào phòng sinh, nhưng mãi đến 14h00 chiêù con vẫn cứng đâù chưa chịu ra. Bác sĩ đỡ cho con – Bác Kim Cúc – thì bận việc ở đâu đấy không gặp được nên các thủ tục cứ lâu lắc, mẹ con phờ phạc cả ra. Cũng may có bà Nôi đến phụ chăm lo cho mẹ, chứ bố cũng chỉ lăng xăng chạy tới chạy lui. Thời gian cứ chậm chạp trôi. Mọi người đều nôn nóng mong tin. Tôi mẹ con lắm. Mẹ con đau nên khóc miết, bố bảo mẹ cố húp tí nước cũng được. Mấy bác gần đó cũng động viên mẹ con đừng khóc kẻo mất sức. Bác sỹ Kim Cúc đành khuyên mẹ nên sinh môr đêr đảm bảo an toàn cho con.Đến tận 14 giờ 50 phút… Phù ! Cô y tá thông báo con đã chào đời. Mọi người thở phào đổ ập người xuống ghế. Bố chạy đi làm một vài thủ tục. Sau khi xong một số thủ tục, bố vào thăm mẹ con. Mẹ con trông xanh xao, phờ phạc. Tội lắm con à. Sau này con phải biết yêu thương mẹ thật nhiều nghe chưa ? Mẹ nói đâù con bự quá nên sinh khó phải mổ, mẹ chỉ nói được vâỵ và thiếp đi , khoảng 15phút sau mẹ bị dị ứng thuốc nên bác sỹ phải vào cấp cứu và cho mẹ thở oxi. Bố cầu trời khấn phật cho 2 mẹ con khỏe mạnh. Hai ngày sau mẹ mơí được chuyển về phòng hồi sức , lần đầu tiên mở mắt thấy bố và con, mẹ đã khóc . Mẹ con sau sanh vẫn mệt. Bố động viên mẹ cố cho con uống sữa đầu vì có nhiều kháng sinh giúp con khỏe mạnh – không bị suy dinh dưỡng giống bố hồi xưa – và mau lớn. Bà Nôị vào chăm 2 mẹ con thay bôs, đến lúc này bố mới mệt rã rời. Bố kiếm một chiếc ghế gỗ dài trong góc khuất và đánh một giấc. Có lẽ trong đời bố, đó là một giấc ngủ mang nhiều hương vị hạnh phúc nhất.
Nick facebook : MeBoy Hoàng Thị
Nhật ký ngày 22/4/2014
Bài viết liên quan
- 24-03-2014
- |
- 1:12 PM
- 24-05-2017
- |
- 6:20 PM
- 26-03-2019
- |
- 10:34 PM