Mẹ đã học được rất nhiều điều từ khi có con, con ạ
Con yêu à, lần đầu làm mẹ ở tuổi 26 mẹ không còn là quá trẻ để mà bỡ ngỡ hay bối rối gì nữa phải không con? Thế mà, mẹ của con lại quá chủ quan không trang bị cho mình một chút kiến thức gì về sức khỏe sinh sản trước khi quyết định có con. Câu chuyện mẹ kể cho con nghe về sự hình thành của con trong mẹ sẽ làm con rất ngạc nhiên, con ngạc nhiên không phải vì mẹ của con vĩ đại mà vì sự thiếu hiểu biết của mẹ về con:
Bố mẹ cưới nhau được 10 ngày thì một bác cùng cơ quan hỏi nhỏ: “Đã có gì chưa?” mẹ chưa kịp hiểu có gì là có gì thì bác ý lại nói tiếp “Thông thường từ 7-10 ngày mà thử là có kết quả rồi đấy” thế là cái mặt ngốc ngếch của mẹ mới dần được giải tỏa mẹ vui mừng “Ôi, thế ạ”. Tối đó đi làm về mẹ vui lắm, mẹ kể với bố chuyện buổi chiều ở cơ quan rồi bố mẹ dắt tay nhau ra hàng thuốc để mua que thử. Cô dược tá hỏi mẹ định mua mấy que, mua loại nào mẹ không biết trả lời sao nên hỏi cô ý thông thường thì nên mua mấy que, cứ cho chị loại tốt. Cô dược tá nhanh chóng đưa cho mẹ 5 que loại tốt nhưng bố mẹ vẫn đứng tần ngần ở cửa hàng chưa muốn về, bố hiểu lăn tăn của mẹ nên đã thay mẹ hỏi cô ý cách sử dụng, cô nói nhưng không hiểu sao lúc đó tai mẹ cứ ào ào, thôi đành về đọc hướng dẫn sử dụng sau vậy, nhưng thật oái oăm sao cái loại “tốt” này lại không có hướng dẫn tiếng Việt mà bằng tiếng Anh, có nhiều từ chuyên ngành nên mẹ đọc mà không hiểu, mẹ của con thật kém cỏi con nhỉ?
Hôm sau, tận dụng những gì bố mẹ còn nhớ được từ lời cô dược tá mẹ thực hiện thử và kết quả là một vạch đậm lên rất nhanh lúc sau có một vạch mờ mờ. Bố mẹ đồng thanh: “Ôi, thế này thì không phải rồi, chắc là chưa có gì rồi”. Hôm sau nữa lại tiếp tục công cuộc thử nghiệm và kết quả vẫn như ngày hôm qua, mẹ thấy hơi buồn nhưng cũng không tham khảo hay hỏi kinh nghiệm của ai mà chỉ để trong lòng. Tối mẹ vào mạng tra thông tin thì thật sự bất ngờ khi biết chính vạch mờ mờ kia là báo hiệu mẹ đã có thai, con đã tồn tại trong mẹ rồi đấy con yêu. Mẹ gọi điện báo cho bà nhưng bà lại bảo “Có nhiều người thử lên 2 vạch nhưng chưa chắc đã là có bầu, còn có những người không lên vạch hai thì lại có nên cứ để từ từ theo dõi thêm”. Những ngày sau đó mẹ cũng coi như chưa có gì nhưng lại có biểu hiện nhanh đói và hay mệt mỏi, cơ thể có lúc nóng, lúc lại lạnh gai người, mẹ nghĩ có thể do công việc phải giải quyết nhiều làm mẹ không được khỏe. Và rồi, đúng 1 tuần sau kể từ ngày mẹ thử que thì mẹ bị ra dịch màu hồng hồng, mẹ hoang mang quá không biết là sao? Bà thì bảo là có thể đó là máu báo vì chửa con so thường thế, bố thì cuống cuống gọi điện cho chị họ và được hướng dẫn là nên đi siêu âm để kiểm tra. Tối đó bố mẹ lại thử que lần nữa, sau một hồi hì hục bố cầm lên cái que với 2 vạch đậm như nhau bố bảo “Thế này thì chắc chắn là em có thai rồi nhé”, hai bố mẹ vừa mừng lại vừa lo, đành chờ ngày mai đi gặp bác sỹ xem thế nào.
Mẹ nghe bác sỹ gọi tên vào khám mà chân mẹ bước run run, mẹ nhẹ nhàng nằm lên giường và làm theo các hướng dẫn bác sỹ bảo, sau khi hỏi mẹ về chu kỳ và ngày đầu kỳ kinh cuối bác sỹ thực hiện siêu âm cho mẹ. Mẹ nhìn thấy màn hình trước mặt toàn là màu đen và trắng, rồi một hình tròn hiện ra trong đó có một đốm nhỏ sau này mẹ mới biết đó chính là phôi thai. Đang mải mê nhìn theo những nhấp nhô trên màn hình thì mẹ thoáng nghe bác sỹ bảo “Có tim thai rồi nhé” mẹ hốt hoảng hỏi lại “Bác bảo sao cơ ạ? Thế là tốt hay xấu ạ?”, bác sỹ nghệt ra một lát rồi nói “Thế là tốt chứ cháu, nghe thấy tim thai rồi cháu ạ”. Mẹ vội vàng cảm ơn bác sỹ rồi bước ra ngoài, mẹ bảo với bố “Bác sỹ bảo có tim thai rồi anh ạ”, lần này lại đến lượt bố hốt hoảng “Tim thai là thế nào? Có ảnh hưởng gì không?”, mẹ cũng chẳng biết giải thích thế nào chỉ biết nói lại theo lời bác sỹ, rồi bảo bảo bố “Mình về đọc lại trên các trang mạng thôi anh, con đã được 6 tuần 3 ngày rồi” bố mẹ vui lắm, cứ tủm tỉm cười suốt đường về.
Mọi việc tưởng như sẽ diễn ra suôn sẻ cho đến khi mẹ sinh con ra đời, nhưng khi mẹ mang bầu con được 9 tuần thì vào dịp nghỉ lễ 30-4 và 1-5, mẹ thấy sức khỏe mẹ bình thường nên bố mẹ quyết định về quê chơi thăm ông bà. Mẹ chẳng có khái niệm phải kiêng khem việc nặng hay hạn chế đi tàu xe gì cả, hôm đó ngày lễ nên xe đông khách bắt được xe nào đi xe đó, thật tiếc là cái xe chở bố mẹ lại tệ quá mức bình thường, xe đi trên đường bằng mà cứ như đang đi trên đồi núi, mẹ mệt đến tái cả mặt. Kết thúc kỳ nghỉ, tối đó mẹ lại bị ra dịch hồng, lần này nhiều hơn lần trước, mẹ sợ quá chỉ kịp gọi bố rồi òa lên khóc, bố vội chạy vào nhìn thấy thế thì mặt xanh hết lại, chân tay luống cuống không biết phải làm thế nào. Mẹ nhớ nhất hình ảnh của bố lúc đó là đeo chiếc túi đi làm của mẹ rất to, màu đỏ chạy ra chạy vào vừa gọi cho bác sỹ rồi lại gọi taxi, bố bế mẹ lên xe máy dắt ra chỗ taxi đậu, bế vào xe mà không biết mệt. Bác sỹ kết luận mẹ bị động thai phải nằm bất động cho tới khi bình phục hẳn, nếu không sẽ rất khó giữ thai.
Mẹ không thể diễn tả nổi tâm trạng của mẹ khi đó, vừa lo lắng vừa hoang mang sợ hãi, mẹ phải làm sao đây? Con yêu ơi, mẹ biết lỗi của mẹ rồi, con hãy ở lại bên mẹ, mẹ hứa mẹ sẽ cố gắng, mẹ sẽ làm tất cả để bảo vệ con. Con à, mẹ của con tuy ngốc nghếch là vậy, thiếu hiểu biết là vậy nhưng mẹ lại có trái tim yêu con nồng nàn tha thiết. Trái tim ấy mách bảo mẹ phải dũng cảm ơn, quyết tâm hơn nữa để giành lấy con. Mọi việc sau đó của mẹ từ ăn uống, ngủ nghỉ đến vệ sinh chỉ được thực hiện tại chỗ, mẹ chuyển từ một người yêu cộng việc, năng đi lại thành một người chỉ biết nằm chơi bất động. Mẹ không phải ca ngợi hay tự động viên mình mà đúng là nếu đã từng trải qua những ngày tháng như thế mới có thể hiểu hết được sự buồn chán về tinh thần và sự mỏi mệt trong cơ thể như thế nào. Rồi hạnh phúc cũng đã mỉm cười với mẹ sau 2 tháng nỗ lực, bác sỹ thông báo ổ dịch đã tan, con yêu vẫn mạnh khỏe. Niềm vui, niềm hạnh phúc đó của mẹ cứ lớn dần lên từng ngày, từng chút, từng chút một. Cho đến hôm nay, con yêu của mẹ đã biết nói, biết cười, biết giận hờn, đã có thêm em nhưng những ngày tháng đầu tiên ấy mẹ không bao giờ quên và mẹ sẽ còn kể nhiều lần nữa khi con lớn lên.
Qua những gì xảy ra mẹ đã có một bài học cho riêng mình nhưng mẹ cũng có thêm kinh nghiệm để truyền đạt lại cho người thân, bạn bè. Và đặc biệt, con yêu ạ, mẹ có một bài học hay để sau này mẹ sẽ dành để tặng cho các con của mẹ đó là các con phải biết đồng hành cùng kiến thức và tri thức, sự kiên trì, quyết tâm cộng với niềm tin trong mọi lĩnh vực sẽ đưa con đến với thành công, hạnh phúc. Mẹ yêu các con của mẹ!
Trích từ thư gửi của mẹ Vân Anh!
Nhật ký 24/3/2013
Bài viết liên quan
- 15-12-2015
- |
- 12:22 PM
- 07-01-2015
- |
- 10:51 AM
- 23-10-2017
- |
- 3:46 PM